- Nhanh tay lên bọn gián chúng mày, hạm đội ở dưới lòng biển hãy trở lại đây. TẤT CẢ, TIẾN VỀ NOXUS, MỘT LẦN NỮA KHIẾN CHÚNG PHẢI KHIẾP SỢ CÁI TÊN CỦA TAO.
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 1
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 2
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 3
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 4
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 5
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 6
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 7
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 8
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 9
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió - Phần 10
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió – Phần 11
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió - Phần 12
>> Truyện dài LMHT: Hành trình của ngọn gió - Phần 13
Lời nói của Gangplank truyền đến tai từng kẻ trên con tàu bấy giờ, chung rỉ tai nhau chỉ chốc lát, và mặt nước nổi lên những chiến thuyền của hạm đội bất bại. Con tàu của Gangplank đang dốc hết tốc lực trở về Noxus. Thật ra, hắn đang toan tính điều gì trong đầu lúc này ?
Tiếng sấm chớp nổ ra liên hồi. Những cơn sóng mạnh mẽ đánh vào mạn thuyền của Gangplank. Tên thuyền trưởng sừng sỏ này thậm chí còn không hề có chút hoảng sợ nào cả. Bản thân hắn, còn tỏ ra vô cùng hào hứng. Khả năng lãnh đạo của hắn không hề thua kém bất kỳ một bậc thầy quân sự nào trong đất liền, con tàu cưỡi lên trước những cơn sóng dữ. Nhiều lúc cứ ngỡ nó bị lật, nhưng chốc lát lại lấy thăng bằng trở lại.
“ Thuyền trường của các ngươi ” – vừa nói đến đây, một cơn sóng đã ập vào người Riven từ phía bên ngoài khiến cô ướt sũng “ Không phải là hắn đang vui mừng đấy chứ ? Chẳng phải con tàu của các người có thể lặn được hay sao ? ”
- Cô đừng lo, ông ta hoàn toàn bình thường cả. Tên cướp biển này, hắn là một kẻ vô cùng BẨN THỈU... Nhưng đó là đối với những kẻ khác mà thôi, Gangplank với chúng tôi luôn là một vị thuyền trưởng đáng kính nhất. Tấm lưng của ông ấy, chưa bao giờ có một vết dơ nào cả, tôi nghĩ rằng đó chính là điểm khiến ông ấy khác hẳn những tên cướp biển khác mà tôi từng gặp.
Gã thủy thủy nhanh chóng chèo hết sức mình, tiếp lời của Riven :
- Còn nếu con thuyền lặn xuống. Cô nghĩ rằng chuyện gì sẽ xảy ra nếu như gặp lốc xoáy ? Tính mạng của mọi người trên con tàu, đều phó mặc cho ông ta. Khi cô đã bước chân lên đây, cô phải học cách tin tưởng ông ấy mà thôi.
Nghe xong, Riven đã quay bước bỏ đi. Cô chẳng ngờ được cái tên Gangplank này lại có sức ảnh hưởng đến vậy. Cô không thể góp chút sức gì ở đây, bởi Riven chưa từng tham gia bấy kỳ một hoạt động nào trong một con thuyền thế này cả. Việc một tay mơ góp sức cùng một cơn bão chỉ kéo mọi việc sang chiều hướng xấu mà thôi.
- Con nhóc, nếu không có gì làm, hãy đi một vòng quanh kiểm tra mạn thuyền đi. Muốn đi nhờ con tàu của tao thì cũng nên vận động đôi chút. Sức của một mình mày hơn tất cả thủy thủ trên tàu này cộng lại, tao rất hiểu về điều đó.
- Dừng lại đi – tên thủy thủ vừa trò chuyện với Riven, đã nhỏ tiếng vào tai cô ngay lúc này khi thấy Riven tính xông vào Gangplank – Nếu cô ra tay với ông ấy ngay bây giờ, không chỉ tôi mà tất cả những thuyền viên khác đều sẽ phải cản cô lại. Nếu ông ấy có chuyện gì vào lúc này, con tàu cũng sẽ chìm cùng với tất cả mà thôi. Nào, giúp tôi đẩy bánh lái theo hiệu lệnh của bọn họ.
Nói rồi, hắn nhanh chóng đẩy Riven theo kịp nhịp điệu của chiếc tàu bấy giờ. Bài ca của những tên hải tặc vang lên. Bất giác, Gangplank lại bật cười thành tiếng, rồi xoay bánh lái hẳn sang một bên. Con tàu một lần nữa, như muốn đổ vào lòng đại dương sâu thẳm, nhưng nó vẫn ở đấy, băng qua một trong những cơn sóng dữ trên biển cả. Có lênh đênh, nhưng không bao giờ có thể chìm xuống.
Cho đến khi, những tia nắng mặt trời tái hiện, vẻ mệt nhọc hiện rõ trên từng hơi thở của từng người. Chỉ riêng Gangplank là hắn vẫn tỉnh táo như chưa hề có gì xảy ra, cái điệu cười ngạo nghễ cùng với quả cam trên tay hắn. Gã thuyền trưởng này có cái vẻ gì khác hẳn với tất cả những tên đàn ông khác mà cô thấy được. Thường thì cướp biển hay gắn liền với hình ảnh của một tên có vẻ ngoài bặm trợm hay sao đấy, luôn phì phèo khói thuốc trên tay. Còn từ khi lên con tàu của hắn, ngoài những quả cam mà hắn luôn nhai ngấu nghiến mỗi khi rãnh rỗi, hắn rất ít động đến cái túi xì gà của riêng mình. Cho đến khi tôi lại gần mà hỏi hắn. Vẫn nhắm mắt mà cười khá cao ngạo, hắn ném vào tay tôi một quả cam chín mọng.
- Tao còn nhiều lắm, cứ ăn đi. Cũng phải khá lâu nữa thì mới về đất liền.
Nhất là cái giọng cười của hắn khiến cho Riven cứ nheo nheo mí mắt phải liên tục. Rõ ràng là tên này... không được bình thường cho lắm rồi. Nhưng thôi, Riven cũng chẳng quan tâm nhiều về điều đó, đằng nào thì cắn một quả cam vẫn tốt hơn là đóng bè hay đóng tàu gì đó mà trở vào đất liền. Hoặc khi cô đang ngủ, hắn có thể ném cô xuống biển cũng còn được. Chính bây giờ, Riven phải suy nghĩ lại về trận đấu trước đó. Rõ ràng là nếu đánh thật sự ở trên con tàu này, cô không phải là đối thủ của Gangplank.
0 comments:
Post a Comment